Từ đầu 2017 đến nay, nếu ai đó để tâm thật sự đến những bức thư điện tử của tôi thì họ sẽ phát hiện một điểm chung xuyên suốt. Phần lớn thư được gửi vào cùng một thời điểm. Đó là 4 giờ sáng.
Đây sẽ là thói quen của tôi trong suốt 2017 và có thể là phần đời còn lại. Email đã là kênh liên lạc chủ đạo và được tôi khuyến khích với bất kỳ ai mà tôi quen biết. Lẽ dĩ nhiên sẽ có những trường hợp khẩn cấp cần phải xử lý nhanh. Lúc này, tôi có thể phản hồi ngay hoặc dùng một cách khác. Nhưng thật sự bình tĩnh và ngẫm nghĩ thì tôi chưa thấy trường hợp nào khẩn cấp thật sự.
Mọi quyết định đều đưa tới sự được mất. Tôi nghĩ mình được nhiều hơn là mất với quyết định này. Cái được lớn nhất chính là tôi đang tạo lập cho mình một nguyên tắc: Chỉ gửi thư hay phản hồi vào đúng 4 giờ sáng.
Những dòng tâm tư của tôi như một con thuyền, một con thuyền tâm. Và chúng có giờ ra khơi cố định. Sự thực ấy lập lại qua thời gian thành ra một quy luật. 4 giờ sáng là khoảnh khắc đầu ngày, có sự tinh khôi ẩn chứa nhiều điềm may và ước vọng hanh thông mọi sự.
Tôi chưa biết mình sẽ có bao nhiêu hành khách. Nhưng tôi có thể đoan chắc một nếp tính của họ: Coi trọng những gì mang tính tuần hoàn.
4 giờ sáng, tôi đến cùng tinh khôi.
Nhiên,
*Ảnh: An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét